Have A Great Day - Peace In Mind and Peace In Soul! - Thoải mái: Cái bẫy của tuổi trẻ
Khoảng cách trình độ, mức lương của người với người không phải tự
nhiên mà có, nên nhớ: Thức ăn trên bẫy chuột cũng không hề miễn phí!
Phải nhắc đi nhắc lại câu này: Không có bất kì
một thứ gì trên đời có thể dễ dàng có được. Không có gì miễn phí, ngay cả khi
nó được ghi là miễn phí.
Người A làm việc trong một công ty dịch vụ, đảm nhiệm trách nhiệm
tuyên truyền văn hoá công ty.
Cái mà người ta gọi là “tuyên truyền văn hoá công ty”, thực chất
chỉ là định kỳ chỉnh sửa, biên tập ra một tờ giấy, sau khi đã thu thập đầy đủ ý
kiến nhân viên, ghi nhận những phản hồi từ khách hàng, đồng thời làm một bản
báo cáo về tình hình phát triển của công ty trong từng giai đoạn.
Những tờ văn bản này thường được xếp gọn ghẽ trong ngăn kéo. Bởi
chẳng có mấy người bận tâm đến việc đọc nó, nên yêu cầu dành cho những tờ văn bản
này cũng không cao. Nếu mỗi quý phải làm một bản, người làm chỉ cần dành khoảng
2 tuần là có thể hoàn thành xong xuôi rồi.
Công ty dịch vụ mở cửa quanh năm, người A là người “tuyên truyền
văn hoá” duy nhất của công ty, nhưng anh lại được nghỉ lễ hưởng lương theo quy
định của pháp luật, đồng nghiệp cảm thấy ghen tị với anh.
Công việc thì đơn giản, chế độ đãi ngộ lại không thấp, người này
đúng số hưởng, đến công ty thường xuyên không phải làm gì, có thể dành thời
gian để lướt web, xem phim.
Cách đây một năm, giám đốc quyết định dừng việc làm những tờ văn
bản tốn kém, mở một hòm thư điện tử để tiếp nhận các tệp báo cáo của nhân viên.
Quyết định này gây bất lợi lớn cho người A. Ngày xưa khi làm văn bản, nếu xuất
hiện một số sai sót về mặt chính tả, người ta thường dễ dàng bỏ qua. Với hình
thức tệp văn bản, những lỗi sai này sẽ được gạch chân đỏ lòm, dễ dàng bị phát
hiện bởi bất kì một ai.
Hơn nữa, người A trước đây làm qua loa cũng dễ dàng qua mắt được
ban lãnh đạo. Nhưng giờ thời thế đã thay đổi, anh không nắm chắc hoạt động của
công ty, anh liên tục mắc phải sai sót. Ban lãnh đạo không còn đủ kiên nhẫn với
anh, giao phần việc của anh cho người khác làm.
Người mới này, chỉ trong 1 tháng đã làm cho bộ máy công ty hoạt
động ổn định. Anh ta gửi đều đặn các tệp báo cáo hàng tuần, các bảng biểu, hình
minh hoạ đều được làm rất chuyên nghiệp, tỉ mỉ, đẹp mắt, bao quát được hiệu quả
kinh doanh của công ty, đồng thời đề xuất những hướng đi tiếp theo của công ty
trong thời gian tới.
Trong lúc đó, người A bị điều chuyển đến một đơn vị khác. Làm được
nửa tháng, chịu không nổi áp lực, anh ta quyết định xin nghỉ việc.
Nếu muốn mình không thể bị thay thế, xin đừng chọn một công việc
dễ dàng, cũng xin đừng làm việc một cách quá thoải mái, đơn giản.
Sự thoải mái trong công việc sẽ từ từ bào mòn chí tiến thủ của bạn.
Không những thế, chúng còn bịt mắt chúng ta, ngăn chúng ta nhìn thấy sự vận động
biến chuyển của thế giới xung quanh.
Để không bị xã hội đào thải, phải luôn rèn luyện bản thân mỗi
ngày, phải luôn duy trì được ngọn lửa ham học, đồng thời phải để mình bị hụt hẫng,
bị đau một chút, bởi chỉ có nỗi đau mới có thể giúp chúng ta trở thành những
người mạnh mẽ, đứng vững vàng ở trên mặt đất.
Người B làm việc cho công ty X. Người này tâm lý vững vàng, có
thể chịu được áp lực lớn. Ngay cả khi bầu trời có sập xuống, người này vẫn có
thể tỉnh bơ, mặt không biến sắc.
Công việc anh đảm nhận là phát triển sản phẩm. Đây là một công
việc rất quan trọng. Nếu phần việc này bị trì hoãn, sẽ kéo theo sự chậm trễ của
toàn bộ dây chuyền sản xuất, dẫn đến những thiệt hại không thể lường trước.
Mỗi khi người B làm không đúng tiến độ, những người ở bộ phận
phía sau đều phàn nàn, khiển trách. Những lúc này người B đều ung dung đáp: Chậm
một chút thì có sao đâu. Sau đó anh ta tiếp tục nghỉ ngơi, uống trà, ăn hoa quả,
nói chuyện phiếm với những người đồng nghiệp.
Đến giờ tan làm, người B luôn là người về sớm nhất. Những việc
còn dang dở, người B đều để lại, chờ đến hôm sau tiếp tục giải quyết. Hết giờ
làm, đồng nghiệp nhắn tin anh ta không trả lời, gọi điện thì nghe được thư thoại:
“Không bàn chuyện công việc trong giờ nghỉ.”
Người B cho rằng, miễn là phần việc mình làm không gây rắc rối lớn,
anh ta sẽ không gặp vấn đề gì. Nếu dây chuyền sản xuất bị chững lại, sản lượng
đầu ra ít hơn, những người đảm nhiệm phần việc ấy sẽ phải chịu trách nhiệm,
không liên quan gì đến anh.
Sau đó một thời gian, cấp trên không cho người B làm việc với những
khách hàng quan trọng nữa, chỉ cho anh làm việc với những khách hàng nhỏ lẻ. Lượng
công việc anh đảm nhiệm dần ít đi, cuộc sống ngày càng dễ thở hơn, anh cảm thấy
hạnh phúc.
Chỉ có điều, anh không bao giờ góp mặt trong danh sách những người
được khen thưởng và tăng lương. Anh cảm thấy không hài lòng, đem điều này phản
ánh với ban lãnh đạo: Tại sao mọi người đều được tăng lương, còn tôi thì không?
Câu trả lời của ban lãnh đạo như vỗ vào mặt anh: Tôi thấy mọi
người đều cố gắng vì sự phát triển của công ty cả, trừ anh.
Khoảng cách về trình độ, mức lương giữa người với người, không
phải tự nhiên mà xuất hiện. Nếu chúng ta cứ tuỳ tiện sống, nếu may mắn chúng ta cũng
chỉ có thể đủ sống. Nếu muốn cuộc đời khấm khá hơn, bạn không thể buông lơi những
mục tiêu của bạn để tận hưởng sự thoải mái.
Ông trời sẽ nhận lấy năng lực của bạn rồi bán cho bạn một cuộc đời
tương xứng. Nếu bạn đang vui vẻ tận hưởng một cuộc sống “trên cơ” so với năng lực
của bạn, điều này sẽ chỉ làm cho con đường tương lai của bạn trở nên gập ghềnh,
khó đi hơn mà thôi.
Không có sự thoải mái, an nhàn nào là miễn phí. Sớm hay muộn,bạn
cũng sẽ phải trả giá cho nó thôi.
Tất cả những món quà mà số phận trao tặng đều được gắn một mác
giá.
Phải nhắc đi nhắc lại câu này: Không có bất kì một thứ gì
trên đời có thể dễ dàng có được. Không có gì miễn phí, ngay cả khi nó được ghi
là miễn phí. Muốn uống nước, phải đào được một kênh dẫn. Muốn ăn ngon, giá rẻ
thì cũng phải chịu khó lăn vào bếp. Bạn bỏ bao nhiêu công sức, bạn nhận lại được
bấy nhiêu điều tốt đẹp. Ngay cả khi bạn nhận được vận may mà bạn cho rằng “từ
trên trời rơi xuống”, đó cũng là thành quả của quá trình tích cóp nỗ lực.
Thành công là gì? Thành công là điều bạn mong muốn có được sau
khi đã bỏ được một lượng nỗ lực xứng đáng.
Thất bại là gì? Thất bại là điều bạn nhận về khi bỏ không đủ nỗ
lực cho những mục tiêu quá tầm.
Bạn muốn cái gì, bạn phải chấp nhận trả một cái giá tương xứng.
Bạn muốn kiếm tiền bạn phải chấp nhận bỏ mồ hôi, công sức, thậm chí xương máu của
bạn. Bạn muốn trưởng thành, bạn phải chấp nhận để giông tố, sóng gió cuộc đời
cuốn lấy bạn, thậm chí quật ngã bạn.
Chúng ta thường thất bại bởi chúng ta sử dụng năng lực của chúng
ta cố gắng làm những điều vượt quá khả năng, một phần bởi những sự thoải mái
chúng ta đang có bây giờ đang làm chúng ta không thực tế, bị ảo tưởng về sức mạnh
của bản thân.
Khó khăn không đáng sợ, đáng sợ chính là sự thoải mái. Bởi
khi gặp khó khăn, chúng ta theo bản năng sẽ tìm mọi cách để vượt qua áp lực, chủ
động đương đầu, giải quyết khó khăn đó. Nhưng khi đụng độ với sự thoải mái, ta
thiếu đi sự cảnh giác, dần dần trở nên chây ì trước những biến động của xã hội.
Tưởng tượng thoải mái như một con dao. Nếu bạn đang đón nhận nó,
hãy xem mình đang cầm đằng chuôi hay đằng lưỡi, và mình đã đủ tư cách để đón nhận
con dao đó chưa. Hãy thận trọng khi đưa ra quyết định, bởi sự thoải mái có thể
từ từ gặm nhấm tương lai của bạn. Đến khi bạn mất tương lai, hối hận thì cũng
đã quá muộn.