tháng 9 2020

Đời người như rượu, lựa chọn uống cùng ai, là do bạn. Chọn bạn thế nào, là do bạn. Nhưng tương lai đối phương sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng bạn thế nào, là do họ.

Đời người như rượu, tình cảm cũng có nhiệt độ riêng, nên đi hay giữ, chọn lựa thế nào đều do bạn!

Người ta thường nói uống rượu nhiều hại thân, nhưng nhiều người lại không nỡ bỏ nó. Cũng như trong cuộc sống, có rất nhiều người rõ ràng biết người kia không mang lại cho mình hạnh phúc, vẫn do dự, níu kéo đủ đường.

Uống rượu nghe vị đắng, ngẫm rồi phẩm rượu cứ như cuộc sống. Bởi vì những người khác nhau, sẽ cảm thấy hương vị không giống nhau. Tâm lý khác nhau, cảm thụ cũng bất đồng. Khi uống rượu, cần biết kiểm soát. Trong cuộc sống, mới dễ thu hoạch tốt.

Đại đa số mọi người:

Gặp chuyện buồn, liền uống một ly rượu, muốn ngủ thật say.

Gặp chuyện không may, liền uống một ly rượu, muốn buông thả một lần.

Gặp chuyện tủi thân, liền uống một ly rượu, muốn khóc cho đã...

Nhưng mà, rượu không thể giúp chúng ta quên sầu vĩnh viễn, nó chỉ khiến cơ thể có được thư giãn tạm thời, nó không khiến người ta bình tĩnh cả đời, chỉ khiến họ vui cười trong một lúc.

Cũng như cuộc sống này, "vui, buồn, yêu, ghét" đều chỉ là những cảm xúc diễn ra trong khoảnh khắc nào đó, không phải cả đời, chúng sẽ đan xen nhau trong suốt hành trình cuộc đời của mỗi người.

Mà khó khăn cũng sẽ như vậy, nó chỉ là nhất thời, không phải mãi mãi.

Đời người như rượu, khi say, vẫn nên giữ một phần bình tĩnh; để khi đau khổ, không mịt mờ về tương lai. Có nhiều chuyện đã không may lại càng thêm bất hạnh, đều do bản thân suy nghĩ quá nhiều.

Uống rượu nhiều, người khó chịu là chính mình. Nghĩ quá nhiều, người bị giày vò, cũng là chính mình.

Đời người như rượu, lựa chọn uống cùng ai, là do bạn. Chọn bạn thế nào, là do bạn. Nhưng tương lai đối phương sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng bạn thế nào, là do họ.

Uống rượu với người hào sảng, phóng khoáng, khiến bạn thoải mái, hạnh phúc.

Uống rượu với kẻ tiểu nhân, tính toán, khiến bạn thấy gò bó, đau khổ.

Tình yêu và tình bạn cũng như thế, lựa chọn đi cùng ai đến cuối đời, tùy bạn!

Người có ý chí sẽ khiến bạn thêm nỗ lực làm việc.

Người có tâm lười biếng chỉ khiến bạn ỷ lại, mất động lực.

Đời người như rượu, nên biết "lượng" và "chất" của mình ở mức độ nào, hiểu rõ con đường mình chọn. Tên nghiện rượu sẽ say, kẻ tham lam dễ mệt. Đừng hay so đo với người khác, họ có nỗi khổ của họ, ta cứ biết đủ của ta. Rất hiếm người so sánh để lấy động lực, đa phần là so sánh rồi đố kị, ghen tuông và tự khó chịu trong lòng.

Đời người như rượu, chọn được rượu hợp, uống sẽ thoải mái. Giống như mang giày vừa chân, đi sẽ dễ chịu, tìm người thích hợp, sống mới an vui.

Đời người như rượu, uống rồi mới biết là đắng hay ngọt, là cay hay bùi.

Chỉ có những người dám thử, dám bước chân ra khỏi vùng an toàn mới trải nghiệm được thế giới ngoài kia là mưa to gió lớn hay nắng ấm ngang vai!

 

  

 

Cuộc đời con người phải trải qua không ít khó khăn, phiền não nếu lòng cứ mãi chìm trong buồn khổ thì cả đời cũng không tìm được hạnh phúc, chi bằng cứ coi nhẹ hết thảy, chẳng cần nhớ về quá khứ, không lo sợ hiện tại, cũng chẳng hỏi về tương lai, chỉ cần sống không hổ thẹn với lòng mình là đủ.

Đã là người thông minh thì không chỉ giỏi trong công việc mà còn "lý trí" trong cuộc sống. Thay vì tự tìm phiền não, tự làm khổ bản thân thì người thông mình biết cách kiểm soát cảm xúc bản thân và không dễ bị tác động.

Cuộc sống này vốn chẳng dễ dàng, con người, ngày qua ngày vẫn làm bạn cùng với những long đong, lận đận, những gập ghềnh trên mỗi bước đường ta đi.

Thế nên người thông minh biết cách tự điều chỉnh cảm xúc của bản thân, không dễ dàng bị ngoại cảnh tác động. Nhìn thấu thế gian, nội tâm tự khắc sẽ an nhiên.

Suy cho cùng, nhiều người tự tìm phiền não tự làm khổ thân mình. Nếu như học được ba điều dưới đây, cuộc sống của bạn sẽ vui vẻ hơn rất nhiều.

1. Người trưởng thành không hỏi quá khứ

Tô Thức có câu: "Nhân sinh như lữ khách, âu cũng chỉ là người hành hương."  Kỳ thực, đời người giống như chuyến du hành trắc trở, chúng ta đều là những lữ khách vội vã qua đường, không nên vì dĩ vãng mà làm tổn thương nhau. Bởi lẽ chúng ta sống trong thực tại, hãy nhìn vạn vật khách quan hơn, xử lý mọi việc với tấm lòng bao dung hơn, chứ không phải chuốc thêm sự phiền não cho bản thân.

Người trưởng thành sẽ không bao giờ để quá nhiều cái của ngày hôm qua lấy mất thời gian của ngày hôm nay. Quá khứ có đau buồn, có khó khăn thế nào, đó cũng chỉ là quá khứ, chi bằng ta sống hết mình cho hiện tại, sống trọn từng giây từng phút, buông bỏ hết những tạp niệm.

Ngày hôm qua của bạn, có thể là những câu chuyện hết sức đau lòng, có thể rất kinh khủng, nhưng tất cả đều đã là quá khứ, dù bạn có tự dằn vặt, có tự trách mình thì cũng đâu thay đổi được gì đúng không nào? Từ giây phút này, hãy để con tim bạn ngập tràn ánh nắng, dành thời gian với những người bạn yêu thương.

Có rất nhiều điều chỉ cần bạn muốn buông bỏ là có thể buông bỏ, buông bỏ có thể đau khổ, nhưng chỉ có như vậy mới có được hạnh phúc. Đừng vì những con người, những sự việc không đáng mà giày vò bản thân mình, những ai muốn đi hãy để họ đi, những vật không thuộc về mình thì mãi mãi sẽ không thuộc về mình.

Từ bây giờ, hãy mở rộng trái tim mình, đó mới chính là cách tốt nhất để yêu chính bản thân hơn.

2. Người nỗ lực không hỏi hiện tại

Bạn đang không hài lòng với bản thân, mỗi ngày đều mệt mỏi, mông lung, nhưng xin đừng vì thế mà nghi ngờ chính bản thân mình, thậm chí là trách cứ mình rồi buông bỏ, nếu như chính bạn cũng buông bỏ bạn, thế thì làm sao người khác có lý do để coi trọng bạn đây.

Suy cho cùng, đời người cũng giống như một con lợn đất, mỗi ngày bạn cho vào con lợn đấy một chút nỗ lực, âu cũng vì một ngày trong tương lai, những gì người khác có được, chỉ cần bạn cố gắng nỗ lực, bạn chịu bỏ ra công sức thì nhất định thứ bạn đạt được cũng chẳng thua kém gì người ta.

Tuy nhiên, điều quan trọng là bạn có làm được điều đó hay không. Những người thực sự biết mình muốn gì, sẽ không bị trói buộc trong một trạng thái nhất định. Cơ hội luôn luôn dành cho những người có sự chuẩn bị. Cho dù hiện tại cuộc sống có bao điều không tốt, nhưng cũng không vì điều đó mà trách bản thân mình; cho dù có đang thăng quan tiến chức, con đường rộng mở, bạn cũng không vì điều đó mà tự mãn.

Điều quan trọng là đừng quá khắt khe với chính bản thân mình. Chỉ cần bạn nỗ lực cố gắng, không lúc nào là quá muộn. Con đường phía trước, vẫn luôn nằm dưới những bước chân của bạn, chứ không phải dưới những con mắt của người khác. Làm tốt mỗi việc đơn giản lại chẳng đơn giản như vậy, làm tốt mỗi việc tầm thường thì bạn cũng chẳng phải tầm thường.

Ngày hôm nay có rất nhiều việc làm bạn buồn bã, song, khi thời gian đã trôi qua, bạn quay lại nhìn quãng thời gian ấy, bạn mới chợt nhận ra rằng những chuyện ấy đã chẳng là gì. Thời gian luôn là liều thuốc tốt chữa lành mọi căn bệnh quái gở nhất, kinh qua nhiều điều, tự khắc bạn sẽ hiểu nhiều hơn.

Lúc thành công hãy nhìn mọi thứ thật nhẹ nhàng, khi thất bại hãy nhìn thấu mọi thứ hơn, thêm một chút khoan dung, bớt đi chút so đo, bạn sẽ trở thành nguồn hậu thuẫn mạnh mẽ nhất của chính mình.

3. Người rộng lượng không hỏi tương lai

Ai đó đã nói, nụ cười của đứa trẻ và nụ cười của những người đã ở cái tuổi gần đất xa trời là những nụ cười hồn nhiên, thuần khiết và chân thật nhất. Bởi, đời người còn chưa bắt đầu, chẳng phải bận tâm quá nhiều điều, bởi lẽ đã nhìn thấu nhân sinh, tâm chẳng còn vướng bận chi.

Kỳ thực, mỗi người đều có một cuộc đời vui vẻ, chỉ cần có tâm thái như vậy phải không nào? Đời người vốn dĩ chẳng có nhiều phiền não như vậy, chỉ là ta có quá nhiều nguyện vọng mà thành phiền não. Chúng ta đều có vẻ thích lo lắng cho những việc còn chưa cả xảy ra trong tương lai. Điều này được hiểu đơn giản như việc tự tìm phiền não cho bản thân.

Mọi sự đều có đáp án của riêng nó, chỉ có điều thời gian chưa tới, bạn chẳng thể biết trước được đáp án. Làm một người không ưu phiền, không lo lắng, hãy để nụ cười đón lấy cuộc đời bạn. Đừng nghĩ quá phức tạp, bởi ai cũng như bạn, những người đã đi qua đoạn đường này, hiện tại bạn chỉ có phấn đấu mới mong rằng tương lai không có gì để hối hận.

Cho sao đi chăng nữa, dù gì cũng đã đến, đã yêu, đã nỗ lực, chỉ cần không hổ với lòng mình, vậy là được rồi. Dương Giáng từng nói: "Tôi không tranh giành với ai, ai với ai tranh giành tôi cũng chẳng quan tâm. Cuộc sống đơn giản, tâm hồn cao thượng chính là cảnh giới cao nhất của đời người."

Thực ra, tâm tình cũng giống như một con sông, tâm tình tốt hay xấu đều dựa vào độ sâu của nó. Nếu tâm quá "nhỏ", chỉ cần chút chuyện lông gà vỏ tỏi cũng làm ta kích động không thôi; nếu tâm đủ "lớn", dù có khó khăn đến mấy cũng tâm bình khí hòa, an nhiên đối mặt mọi điều.

Xin đừng nuối tiếc quá khứ; cũng đừng quá âu lo về tương lai; mà xin hãy thêm phần quý trọng hiện tại.

 

CONFIDENTIALITY NOTICE: This message is from DHL and may contain confidential business information. It is intended solely for the use of the individual to whom it is addressed. If you are not the intended recipient please contact the sender and delete this message and any attachment from your system. Unauthorized publication, use, dissemination, forwarding, printing or copying of this E-Mail and its attachments is strictly prohibited.


Nghịch cảnh của cuộc sống, đó là điều mà trong cuộc đời của mỗi người đều phải trải qua. Nghịch cảnh xảy ra không ai muốn, nhưng thực tế nghịch cảnh không phải là bất hạnh mà đó là món quà mà cuộc sống đã ban tặng cho chúng ta.


Cuộc sống có muôn vàn lý do khiến cho ta mệt mỏi, dù bạn không muốn thì khó khăn vẫn đến, nỗi buồn vẫn mãi đeo bám. Tất cả những khó khăn và nỗi đau kia là nghịch cảnh mà bạn phải trải qua, cho dù chúng làm bạn khó chịu và chán nản vô cùng. Nghịch cảnh luôn đến một cách bất ngờ, chúng ta khó có thể tránh, đó là những bất trắc mà chúng ta bắt buộc phải đối diện. Bạn có thể bị tổn thương thậm chí đau đớn tột cùng, nhưng rồi bạn vẫn phải sống và dũng cảm đối mặt với thực tại. Niềm đau, nỗi buồn là một phần tất yếu của cuộc sống, nó giúp ta vững vàng và trưởng thành hơn. Vì thế bạn không nên chìm đắm trong đau khổ mà hãy mạnh mẽ vượt qua những khó khăn ấy. Trốn chạy khó khăn không phải là cách để giải quyết vấn đề, ngược lại còn làm cho vấn đề càng trở nên xấu hơn.

 

Mạnh dạn nhìn thẳng vấn đề, xem xét và tìm ra cách tốt nhất. Với một tinh thần lạc quan, ý chí kiên cường thì không gì có thể làm khó được bạn. Đón nhận nghịch cảnh một cách bình thản, bạn mới có thể thay đổi số phận của mình. Chỉ có dám đương đầu với nghịch cảnh, bạn mới có thể làm nên sự khác biệt giữa bản thân mình với những người khác. Và cũng chỉ có bản lĩnh thực thụ, bạn mới có thể đứng vững trong nghịch cảnh và thoát ra được. Đừng bao giờ lấy hoàn cảnh ra để đổ lỗi cho sự hèn nhát của bản thân, mà bạn phải biết vượt lên trên hoàn cảnh vốn có của mình để chiến thắng nó. Đó là cách mà bạn muốn làm chủ bản thân, làm chủ cuộc sống của mình.

Đừng vì một lần thất bại mà bạn không dám đương đầu, sợ lại phải gặp thất bại một lần nữa. Nếu không đối mặt với nghịch cảnh, liệu bạn có thể thấy những khả năng thật sự bên trong con người bạn hay không. Không thể kỳ vọng vào một sự đổi thay nếu bạn không chịu thay đổi, không thể có được một điều kỳ diệu nếu bạn không biến mình thành điều kỳ diệu. Muốn thành công, bạn phải trải qua thất bại, mỗi lần thất bại đều là để bạn tiến gần hơn đến thành công. Kinh nghiệm rút ra từ nghịch cảnh chính là món quà vô giá mà cuộc sống ban tặng cho mỗi chúng ta. Hãy bình tĩnh, tự tin, tin vào chính bản thân mình, có như vậy bạn mới có thể dễ dàng vượt qua nghịch cảnh.

Cuộc đời này không ngắn cũng không dài, vì vậy bạn phải biết trân trọng từng giây phút hiện tại. Sống lạc quan, luôn có lòng tin vào tương lai, đó chính là sức mạnh giúp bạn thoát khỏi bế tắc, khủng hoảng trong cuộc sống. Hãy xem khó khăn và thử thách hôm nay chỉ là tạm thời, hãy tin tưởng rằng cuộc đời này vẫn cho ta cơ hội và tự nhủ với lòng rằng ngày mai tươi sáng sẽ nhanh chóng đến thôi!

 



  

 

 

Thành công – niềm khát khao mà đa số chúng ta ai cũng nỗ lực tìm kiếm trong cuộc sống. Tất cả chúng ta đều nhắm đến một cuộc đời rạng rỡ ánh hào quang: xây dựng các mối quan hệ bền vững, thành danh trong sự nghiệp và nuôi dạy con cái nên người. Chính vì thế ta mới cố công học hành và làm việc chăm chỉ, bởi đó là điều ta tin sẽ mang lại niềm vui, ý nghĩa cho cuộc đời mình.

 

 Vậy để tôi hỏi bạn một câu căn bản nhất. Thành công là gì? Làm sao bạn biết mình đã thành công hay chưa? Trước khi chúng ta giành chiến thắng trong trò chơi cuộc sống, hẳn ta phải biết luật chơi là gì, đúng không? Buồn cười là đa số những người tôi hỏi đều cảm thấy rất khó trả lời. Một số còn im lặng không biết nói gì.

Sự thật là không tồn tại một định nghĩa duy nhất về thành công. Thành công mang ý nghĩa khác nhau đối với từng người khác nhau. Một số cảm thấy mình thành công khi họ đạt được những mục tiêu to lớn, vĩ đại. "Tôi chỉ thành công khi tôi mở công ty riêng, trở thành triệu phú, cưới được người vợ trong mơ và cho con cái ăn học thành tài", là một số điều họ chia sẻ cùng tôi. Những người này có những tiêu chí đánh giá bên trong. Họ tự xác định mức độ thành công của mình dựa trên những quy chuẩn cá nhân riêng biệt.

Một số khác, ngược lại, tin rằng họ thành công khi họ được xã hội và những người chung quanh công nhận. Họ nghĩ gì về mình không quan trọng, cái chính là người khác nghĩ về họ ra sao. Với những người dựa trên tiêu chí đánh giá bên ngoài này, họ chỉ thành công khi thắng giải, đánh bại người khác hoặc được mọi người tung hô.

Và một nhóm khác nữa, cảm thấy thành công miễn là họ đã nỗ lực hết sức, bất kể kết quả ra sao hoặc người khác nghĩ gì. Thế thì, định nghĩa thành công của bạn là gì? Quy luật của bạn trong trò chơi cuộc sống ra sao? Điều kiện tiên quyết để bạn cảm thấy mình thành công là như thế nào? Một lần nữa, không có câu trả lời đúng hay sai. Điều quan trọng nhất là liệu định nghĩa về thành công ấy có giúp bạn tận dụng tối đa tiềm năng bản thân, hay nó cản đường cản lối bạn.

 

Bạn có thể thành công ngay từ hôm nay!

Vậy bạn có tin rằng mình là người thành công không? Đa số những người tôi hỏi đều đáp "Không". "Tôi chưa thành công cho đến khi nào tôi đạt được mục tiêu của mình. Ngày ấy còn xa lắm," phần lớn đều nói vậy.

Tôi thì lại cho rằng: miễn là mỗi sáng thức dậy, bạn làm một điều gì đó và tiến gần hơn đến mục tiêu đã định, thì bạn đã là người thành công từ ngày hôm ấy. Miễn là bạn không ngừng học hỏi điều mới mẻ, hoàn thiện mình hơn ngày hôm qua, thì bạn đã thành công rồi.

"Nói thế thì chẳng phải thành công dễ dàng quá hay sao?", rất nhiều người hỏi tôi như thế. "Chắc chắn là vậy!", tôi đáp. Tôi nhận ra rằng thành công này kéo theo thành công khác. Khi bạn cảm nhận và tin rằng mình thành công, bạn sẽ có sự tự tin và động lực mạnh mẽ để không ngừng bước tới, ngày một thành công hơn. Hãy nhìn nhận mình là người thành công ngay từ bây giờ và bạn sẽ bắt đầu suy nghĩ, hành động như một người thành công thật sự, thu hút thêm nhiều thành công khác vào cuộc đời mình.

Nếu bạn còn nghĩ mình chỉ đáng được xem là người thành công khi bạn đạt được điều mình muốn trong vài năm nữa, thì rất có thể bạn sẽ chẳng về đích được đâu. Có khi bạn không tìm được nguồn động lực và niềm tin vào bản thân để vượt qua mọi trở ngại trên chặng đường đi. Bạn chỉ hài lòng về mình và cuộc đời mình vào cuối cuộc hành trình, chứ không phải trong suốt cuộc hành trình, trong khi đó mới là phần quan trọng nhất.

 

 

  

Bài Học làm người. Nếu muốn trưởng thành vững chắc, năng lực đủ đầy ắt cần tham khảo 5 đức tính của cây cổ thụ sau đây. Nếu có thể lãnh hội được cả 5 BÀI HỌC trên thì mọi việc trên đời cứ để thuận theo tự nhiên.

1. Bài Học – Thời gian, chờ đợi, tích lũy.

Không có thời gian, một mầm cây chẳng thể một chốc một lát mà biến thành cổ thụ, nhất định phải thông qua năm tô tháng điểm, từng chút từng chút mà thành.

Thế nên làm người cũng lại như thế, muốn thành công nhất định phải cho mình thời gian. Thời gian cũng chính là sự tích lũy những trải nghiệm cho bản thân mình, nó cũng như chất dinh dưỡng nuôi lớn thân mình.

2. Bài Học – Lập thân bất động.

Một cái cây muốn trưởng thành to lớn thì không thể nay trồng chỗ này, mai trồng chỗ khác mà nhất định phải kiên cường đứng vững một chỗ chống chọi với vô số lần mưa dập gió vùi đến trăm nghìn năm sau.

Làm người muốn thành công cũng nhất định phải kiên thủ với niềm tin của mình đến phút cuối cùng mới mong có thể thành công.

 

3. Bài Học – Cây muốn trưởng thành, cây thời phải có rễ.

Rễ của cây có muôn hình vạn trạng: rễ to, rễ nhỏ, rễ cọc, rễ chùm… tất cả đều ăn sâu vào lòng đất, chúng không ngừng miệt mài tìm kiếm dinh dưỡng để nuôi lớn bản thân.

Người muốn trưởng thành cũng nhất định phải không ngừng học tập, không ngừng bồi đắp cho bản thân mình những hiểu biết để làm người, có như vậy sự nghiệp mới có thể hưng thịnh.

 

4. Bài Học – Hướng lên trên.

Không có một cây nào trưởng thành mà chỉ phát triển bề ngang không phát triển bề cao, chúng phải phát triển chiều cao trước rồi mới đến phát triển tay cành và mãi mãi hướng lên trên.

Làm người muốn thành công cũng lại phải không ngừng hướng đến điều tốt đẹp, thiện lương, chỉ khi con người sống không ngừng hoàn thiện chính mình, không ngừng sống vì những điều tốt đẹp mới có thể thành công, đứng vững được trong trời đất.

5. Bài Học – Hướng về nơi ánh mặt trời.

Cây muốn lớn cây cần ánh nắng, người muốn trưởng thành người cũng cần phải có hướng đi. Không một cây nào trưởng thành mà lại chọn bóng tối, trốn tránh ánh mặt trời. Ánh mặt trời chính là niềm hi vọng của cây cối vạn vật trên đời, có hi vọng mới có ngày mai.

Người muốn thành công cũng cần phải có mục tiêu, có hi vọng và sự nỗ lực tương ứng với mục tiêu của mình.

 

 

Cuộc đời chúng ta nên biết bạn bè là phong thủy cuộc đời. Kết giao với bạn thế nào, tương lai của chính bạn là thế ấy. Hãy kết giao đúng người.

Người xưa có câu: "Gần mực thì đen, gần đèn thì rạng". Chính là để nói tới việc gần người như thế nào thì sẽ trở thành người thế ấy. Muốn biết một người ra sao, cứ nhìn bạn bè xung quanh anh ta.

Kết giao với người thành thật nghiêm túc, tất nhận được nhiều sự động viên, giúp đỡ trên đường đời.

Kết giao với người thông minh sáng sủa, trong mịt mù đêm tối sẽ có người chỉ cho bạn thấy lối ra.

Kết giao với người ấm áp tươi vui, bạn cũng sẽ luôn lạc quan và cởi mở dù cho có phải đối mặt với khó khăn.

Nói như vậy nghĩa là chọn bạn cũng chính là chọn lựa tương lai của mình. Bạn bè của bạn, chính là "phong thủy" cuộc đời bạn đấy thôi.

 

1. Trước khi kết bạn phải biết tự bồi dưỡng bản thân

Có điều này bạn nên biết. Ấy là đối đãi với người khác đừng quá hà khắc. Bởi như thế sẽ đuổi đi những người có lòng muốn giúp mình. Cũng đừng tùy tiện tham lam, gặp ai cũng muốn kết giao. Bởi như vậy là đang tạo cơ hội cho những kẻ hời hợt dẻo mép lại gần.

Người xưa có câu: "Vật họp theo loài, người phân theo nhóm."

Muốn biết một người ra sao, thì cứ nhìn bạn bè xung quanh anh ta.

Nếu phẩm chất con người bạn chẳng được bao nhiêu, vậy những người dành thời gian cho bạn, tố chất cũng chẳng thể hơn bạn là bao.

Vậy mới nói, nếu như coi chọn lựa bạn bè là phương án đổi đời, thì bước đầu tiên bạn cần làm, ấy là tự bồi dưỡng, rèn luyện bản thân mình.

 

2. Giữa bạn bè nên có sự bao dung

Sống ở đời đừng tự cho mình là "thanh cao". Hãy biết rộng lượng trước mọi nỗi dèm pha, phỉ báng. Cũng như vậy, kết giao với người khác đừng quá cố gắng phân rõ trắng đen. Hãy biết bao dung cả người tốt, kẻ xấu lẫn kẻ khôn, người ngốc.

Một mặt, biết cách bao dung người khác. Là giúp bản thân đỡ vướng vào những cuộc đối đầu không cần thiết. Chuyện cãi vã giao tranh, ngoại trừ đôi bên cùng làm thương tổn lẫn nhau, mất nhiều hơn được thì còn có thể đạt được lợi lộc gì?

Mặt khác, bao dung cũng là một cách cảm hóa nhân tâm. Tha thứ cho sai lầm của đối phương cũng là cho họ giải thoát khỏi sự dằn vặt, cho họ một cơ hội mới làm lại từ đầu.

Lựa chọn tấm lòng bao dung, cũng là lựa chọn tình thương ấm áp giữa người với người.

Tấm lòng biết bao dung đại diện đức tính biết đồng cảm và dịu dàng, cũng là chìa khóa mở ra lòng người như biển rộng trời cao.

 

3. Trong tình bạn quan trọng nhất là sự chân thành

Dù cho ngoại hình, gia cảnh, học thức của bạn có trở thành rào cản, thì nếu bạn đối với người khác thật lòng không chút giả dối, ắt sẽ có người cũng dùng cái tâm chân thành đối xử với bạn.

Giữa bạn bè với nhau, mấu chốt là lòng thành. Đã là bạn mà còn phải đoán già đoán non, tính mưu tính kế thì cuộc sống chẳng phải quá mức mệt mỏi rồi sao?

Thể hiện lòng chân thành, nói cách khác chính là cho người khác thấy cái chân thật của mình.

Gỡ bỏ lớp mặt nạ xã giao, đây là sự tin tưởng bạn dành cho họ. Để họ thấy ngay cả những nhược điểm của mình. Sự tin tưởng vốn là thứ dễ khiến người ta cảm động nhất.

Bởi chỉ có mở lòng, thành thật với nhau, thì giữa bạn bè mới tồn tại mối liên kết chặt chẽ của niềm tin, có thể xóa nhòa khoảng cách, chia sẻ với nhau mọi chuyện, cũng là giúp đỡ, đồng cảm với tiếng lòng nhau.

Tình bạn như vậy, có dùng tiền tỉ cũng không thể đánh đổi.

Tìm được người bạn tốt vốn đã không dễ, giữ được người bạn ấy bên mình còn khó hơn. Để làm được điều này, còn phải xem lòng bạn có bao nhiêu thành ý.

 

4. Bạn cùng tiến

Tai nghe cái khó nghe mà thật, lòng tính việc không thuận trên đời, ấy mới là con đường đúng đắn rèn luyện đạo đức.

Nếu mãi mãi bên tai chỉ là những lời ngon ngọt dễ nghe. Đi đâu cũng gặp phải những chuyện vừa ý, thì cuộc sống của bạn chẳng khác nào bị ngâm trong thuốc độc.

Từ đây nhìn ra, có thể thấy rõ người bạn tốt nên là người dám chỉ cho bạn thấy những lỗi lầm của bạn.

Người nhất định không tô son trát phấn cho cái sai, cái xấu của bạn, mà thúc đẩy bạn thay đổi. Ấy là người thật lòng muốn tốt cho bạn.

Bạn bè không cần quá nhiều, quý là ở người bạn chất lượng.

Nếu trong cuộc sống, bạn có thể kết giao với người bạn thẳng thắn, biết khuyên răn. Như vậy thì con đường phía trước sẽ bớt đi vài cái ổ gà, vài lối ngoằn thừa thãi.

Đối phương quan tâm bạn, lo lắng cho những lầm lạc của bạn. Vì hy vọng bạn thành công mà thẳng thắn chỉ ra cái nhược điểm của bạn. Có người bạn như vậy, là may mắn trong cuộc sống.

Ở đời khó mà có được người bạn cùng tiến như vậy, sẵn sàng đưa ra bàn tay kéo bạn cùng tiến lên, đôi bên cùng đốc thúc lẫn nhau. Đó chính là người bạn chân chính.

Bạn bè là người thân không cùng huyết thống.

Có người ta gặp được là nhờ tín nhiệm trong làm ăn. Có người như ánh đèn trong đêm động viên ta. Có người lại là sự an ủi những lúc ta cô đơn nhất.

Họ có thể không biết rõ toàn bộ con người ta. Nhưng lại có thể mở lòng đón nhận những cái thật nhất của ta.

Những con người ấy, có những thời điểm, bỗng trở thành hậu thuẫn kiên cường nhất của cuộc đời bạn.

Vậy mới nói, quý trọng người bạn tốt thôi không đủ, hãy trở thành một người bạn tốt.

 

 

Không phải ai cũng có thể thành công ngay trong những năm đầu tuổi trẻ. Nhưng cũng vì thế mà họ đã rút ra được nhiều bài học quý giá để có thể sống nốt quãng đời còn lại một cách hạnh phúc và không chút tiếc nuối.

Thành công là một thứ gì đó mang tính tương đối và cá nhân. Nó không có định nghĩa toàn cầu, mà là do mỗi người tự quyết định.

Nhà văn Robert Louis Stephenson từng nói: "Trở thành chính mình, và trở thành người mà chúng ta có khả năng trở thành là mục tiêu cuối cùng của cuộc đời". Tại sao thế giới vẫn luôn nói với chúng ta điều này? Tại sao mọi người cứ chạy theo sự công nhận từ người khác?

Mục đích đáng giá nhất trong đời này là trở thành chính bạn, dù điều này có ý nghĩa thế nào với bạn, bất chấp cả tuổi tác. Thành công sớm chưa chắc đã là thành công lâu dài. Chúng ta đều thành công nhất định trong một thời điểm nào đó.

Phải tới 50 tuổi Charles Darwin mới xuất bản cuốn sách "Nguồn gốc các loài" - tác phẩm đã tạo nên cuộc cách mạng định hình chủ đề tiến hóa mãi mãi.

George R. R. Martin đã 48 tuổi khi tiểu thuyết Game of Thrones được xuất bản. Khi nó được chuyển thể thành series phim trên kênh HBO, ông đã 63 tuổi.

Có thể bạn chưa từng nghe về Vera Wang. Bà từng là vận động viên trượt băng nghệ thuật và nhà báo trước khi gia nhập làng thời trang vào năm 40 tuổi. Giờ đây, bà là một trong những nhà thiết kế váy cưới cao cấp trên thế giới.

Samuel L. Jackson chẳng nhận được vai diễn nào cho tới tận năm 46 tuổi. Sau này, ông xuất hiện trong những bộ phim đình đám như Die Hard With Vengeance, Star Wars và Pulp Fiction.

Ray Kroc từng làm nghề bán sữa lắc ở tuổi 50. Sau đó, ông may mắn được làm việc ở một nhà hàng có món hamburger ngon vô cùng, được điều hành bởi hai anh em mang họ McDonald. Cuối cùng, ông đã mua lại McDonald's ở tuổi 52 và biến nó thành một thương hiệu toàn cầu.

Huấn luyện viên nghề nghiệp - Tiến sĩ Larry Cornett - từng nói: "... bạn vẫn còn thời gian. Bạn không cần phải cố tìm câu trả lời cho mình. Đừng quá lo lắng khi mà bạn vẫn chưa thể hạnh phúc sau tất cả những gì đã làm. Bạn vẫn có thể theo đuổi giấc mơ của mình. Chẳng bao giờ là quá muộn để đạt được thành công có ý nghĩa với mình".

Những tấm gương thành công trên đã giúp chúng ta nhận ra, chẳng bao giờ là quá muộn để theo đuổi giấc mơ và chẳng bao giờ là quá muộn để đi tìm thành công. Dưới đây là 4 kinh nghiệm quý báu mà chúng ta có thể học được từ những con người thành công muộn màng này.

Bài học 1: Không bao giờ là quá muộn để chọn bản thân mình

Nếu từng đi máy bay, bạn chắc hẳn sẽ nghe thấy lời tiếp viên hàng không dặn: Trong tình huống khẩn cấp, bạn nên đeo mặt nạ dưỡng khí cho mình trước khi giúp trẻ em và những hành khách khác. Họ làm vậy là có lý do cả. Nếu không đeo mặt nạ cho mình trước, bạn sẽ chẳng đủ khả năng mà cứu người khác. Nguyên tắc này cũng áp dụng cho cuộc sống thực.

Những người thành công - tác giả sách bán chạy, doanh nhân thành đạt, họa sĩ tài năng - đều chọn sống vì bản thân mình và theo đuổi những thứ giúp họ trở thành người tốt nhất. Khi chọn sống vì bản thân mình, bạn sẽ trở nên tự tin hơn, vững vàng theo đuổi mục tiêu cá nhân và làm những thứ khiến mình vui vẻ.

Bạn dạy mọi người biết nên đối xử với bạn như thế nào, bằng cách cho họ thấy tầm quan trọng của những suy nghĩ, ý tưởng và cảm xúc của bạn. Suy cho cùng, bạn không thể hy vọng người ta coi trọng mình khi mà bạn còn chẳng coi trọng bản thân.

Những người thành công luôn lựa chọn chính mình.

Bài học 2: Không bao giờ là quá muộn để học những điều mới mẻ

Không bao giờ là quá muộn để tiếp thu những bài học cuộc sống, hay lấy cho mình tấm bằng đại học.

40 tuổi mới bắt đầu học thạc sĩ thì sao? Thạc sĩ chỉ mất 2 năm để hoàn thành. Dù có chấp nhận thử thách này hay không, bạn cũng sẽ phải chạm ngưỡng 42 tuổi. Có vấn đề gì đâu nếu 52 tuổi bạn mới bắt đầu học điêu khắc hay mở quầy rượu đầu tiên ở tuổi 62? Muốn thành công và hạnh phúc, bạn phải nắm bắt được cơ hội đang đến với mình, không phải cố nắm bắt chúng trong một độ tuổi nhất định

Hầu hết chúng ta đều dành cả tuổi trung niên để chăm sóc người khác. Khi con cái trưởng thành và ra ở riêng, đây chính là lúc để mọi người quan tâm đến chính bản thân mình. Khi đã giúp những người khác sẵn sàng vươn tới thành công của họ, hãy chuẩn bị vững chắc cho hành trang vươn tới thành công của chính mình. Hãy cầm cây cọ lên, phủi bụi đang bám trên cây đàn piano, hoặc lên một kế hoạch kinh doanh mới. Dù giấc mơ của bạn là gì, hãy hoàn thành nó.

Chẳng bao giờ là quá muộn để đi vòng quanh thế giới, để trở thành một đầu bếp tài hoa, để tập nhảy dù, để theo đuổi hội họa, để viết một cuốn sách, để lấy bằng cao học, để tiết kiệm cho tuổi già, để theo đuổi một dự án tâm huyết…

Bạn không nên lấy tuổi tác ra làm lý do - vì bạn có đủ khả năng để học hỏi và thành công, kể cả khi bạn nghĩ điều này là không thể.

James Altucher - tác giả cuốn sách "Choose Yourself" - gợi ý: "Hãy giả vờ như thể tất cả mọi người có mặt trên hành tinh này là để dạy bạn. Những người nổi tiếng, những người quá cố, hàng xóm, người thân, đồng nghiệp. Điều này sẽ giúp bạn trở thành một người khiêm nhường. Bạn sẽ học hỏi nhiều điều từ mọi người, bạn sẽ trân trọng họ hơn, và họ cũng sẽ trân trọng bạn hơn. Bởi ai cũng thích được chỉ dạy."

Bài học 3: Không bao giờ là quá muộn để đầu tư vào bản thân mình

"Chúng ta phải dám là bản thân mình, dù điều đó có đáng sợ hay lạ lùng đến thế nào đi nữa", May Sarton - nhà thơ kiêm tiểu thuyết gia người Mỹ - từng nói.

Sự trưởng thành bắt đầu từ khi bạn sinh ra và tiếp tục trong suốt cuộc đời bạn. Ngay cả khi cơ thể ngừng phát triển, tinh thần và cảm xúc vẫn tiếp tục thay đổi theo thời gian. Sự phát triển về mặt nhận thức, sự trưởng thành từ những trải nghiệm, sự phát triển về cảm xúc theo thời gian đem lại cho chúng ta vô vàn lợi ích. Qua năm tháng, thành công trang bị cho chúng ta một cái nhìn lạc quan hơn về thế giới, tặng chúng ta nhiều thời gian hơn để hoàn thành những giấc mơ cá nhân. Nhờ đó, chúng ta cũng có thêm nhiều thời gian để nuôi dưỡng và chăm sóc cái tôi của mình.

Nỗ lực phát triển bản thân theo thời gian sẽ giúp bạn trưởng thành một cách dễ dàng hơn - nếu như bạn biết học hỏi từ sai lầm, chia sẻ trí tuệ với những người xung quanh, học cách sống một cuộc đời thoải mái.

"Thành công đến từ việc không ngừng trau dồi khả năng của mình trên mọi lĩnh vực - về óc sáng tạo, về mặt tài chính, về tinh thần và về thể chất. Hãy luôn tự hỏi bản thân: Mình cần cải thiện điều gì? Mình nên nói chuyện với ai? Mình nên nhìn vào điều gì?", James Altucher - tác giả cuốn "Choose Yourself" hướng dẫn.

Thành công tuổi trung niên sẽ giúp bạn học cách trân trọng lợi ích của việc sống thọ, hiểu được sức mạnh của trải nghiệm và gặt hái lợi ích của trí khôn.

Bài học 4: Không bao giờ là quá muộn để đứng lên từ thất bại

Một thứ mà chẳng ai trong số chúng ta có thể thoát được ngay cả khi trưởng thành chính là phạm sai lầm - bởi đó là một phần cuộc sống. Trên thực tế, phạm sai lầm là cách để chúng ta học hỏi. Bị bỏng vì chạm tay vào bếp nóng, chúng ta sẽ không bao giờ chạm vào nó nữa. Một sai lầm xảy ra nghĩa là một bài học được tiếp thu. Những người lớn tuổi đều hiểu rằng sai lầm là điều không thể tránh khỏi, nhưng chúng cũng đem lại giá trị thực tiễn.

Học hỏi từ chính sai lầm sẽ giúp bạn từ nạn nhân trở thành người chiến thắng, khắc phục thiếu sót để rút ra kinh nghiệm. Đứng lên từ thất bại có nghĩa là học cách thích nghi với thay đổi, học cách kiên trì đối mặt với nghịch cảnh. Những người thành công muộn màng có biết thêm một điều quan trọng nữa về sai lầm - họ biết cách dùng sai lầm để làm bàn đạp cho thành công.

Trí tuệ được trau dồi qua năm tháng chẳng thể đảm bảo rằng bạn sẽ không bao giờ gặp phạm sai lầm. Tuy nhiên, bạn sẽ học được cách biến trở ngại thành động lực, biến thảm họa thành chất xúc tác đưa bạn tới thành công.

***

Đừng bao cho rằng mình đã lãng phí 30 năm cuộc đời, mà hãy nghĩ rằng mình còn hàng chục năm đang chờ phía trước. Một trong những câu hỏi quan trọng nhất đời người là: Bạn dự định làm gì với nó?

Tuổi tác không quyết định thành công, mà chính ý chí và mong muốn tạo nên đột phá sẽ định hình nó.

Chẳng bao giờ là quá muộn để học hỏi, để phát triển, để sống vì bản thân và để đứng dậy từ thất bại. Đừng để tuổi tác cản trở bạn. Bạn định làm gì với những năm tháng quý giá đang chờ bạn ở trước mặt kia?

 

 

     

 

Chúng ta hãy thử ngồi làm một phép tính đơn giản:

Một ngày có 24 giờ, tại văn phòng mỗi người có ít nhất 8~10h làm việc cùng nhau; 4~6h sinh hoạt cùng gia đình; 6~8h ngủ và 1~2h giao lưu bạn bè (nếu là người có nhiều bạn bè). Một tuần ít nhất mỗi người có 5~6 ngày làm việc tại công ty, như vậy thời gian để các thành viên trong công ty gặp gỡ, làm việc với nhau chiếm tới 60% thời gian của mỗi người. Nếu hằng ngày bạn vẫn đến công ty của mình với một suy nghĩ đơn giản rằng nơi đây chỉ có công việc, áp lực và sự căng thẳng thì có nghĩa là 60% cuộc đời bạn đang chìm đắm trong những nỗi bất hạnh triền miên. Vậy tại sao chúng ta không coi công ty là một ngôi nhà thứ hai của mình, nơi không chỉ có công việc mà còn có những thành viên vô cùng đáng mến luôn đồng hành cùng chúng ta trên mỗi chặng đường. Đó cũng là một trong những yếu tố vô cùng quan trọng để mỗi người có thể yên tâm cống hiến, phát triển sự nghiệp và đồng thời duy trì sự cân bằng trong cuộc sống.

Năm 25 tuổi, tôi bắt đầu công việc dạy học. Một người bạn đồng nghiệp hơn tôi khoảng 8 tuổi đã tận tình chỉ dẫn cho tôi lúc tôi còn rất ngỡ ngàng với nghề. Tôi cảm thấy thật vinh hạnh vì anh ấy là một nhà giáo xuất chúng, và tôi biết mình có thể học được nhiều điều từ anh ấy. Tôi luôn biết ơn những điều phê bình của anh khi anh chỉ cho tôi thấy tôi đã làm sai điều gì và giải thích lý do tại sao một số sinh viên không thích tôi.

Khi đã là bạn bè, những lời khuyên của anh đã động viên rất nhiều cho cuộc sống của tôi. Tôi cảm thấy cần phải hoàn thiện mình hơn nữa, vừa về chuyên môn vừa về phong cách sống. Nhưng tôi vẫn thấy mình không tự tin lắm và không biết mình còn phải cố gắng thế nào nữa và đến bao giờ mới trở thành một người hoàn thiện thật sự.

Một người bạn khác chuyển đến khi tôi dạy đã được 6 năm. Anh ấy tên là Tim Hansel. Điểm nổi bật ở anh là anh luôn thu hút sự chú ý của các sinh viên trong những giờ học của mình. Tôi rất thắc mắc và muốn tìm hiểu xem sức lôi cuốn của anh nằm ở đâu mà anh đã làm được điều tuyệt vời đó. Do chúng tôi dạy cùng một bộ môn và cùng một nhóm chuyên môn nên chúng tôi gặp nhau hàng ngày. Tôi không mất nhiều thời gian để tìm ra lời giải đáp cho mình.

Qua trò chuyện, tôi nhận thấy anh có một tài năng đặc biệt khơi dậy những điều tốt đẹp ở người khác. Thay vì nói về lỗi lầm và khuyết điểm của các sinh viên, anh rất thường nhấn mạnh vào thành quả hoặc vào khả năng có thể phát triển được của họ. Đối với tôi cũng vậy, Tim nói rằng anh ngưỡng mộ về những tâm huyết của tôi đối với nghề, rằng những nỗ lực của tôi chắc chắn sẽ được đền đáp xứng đáng. Anh thường tán dương việc sinh viên quý mến tôi như thế nào, rằng chúng được học biết bao điều hữu ích từ những giờ lên lớp của tôi ngoài những kiến thức trong sách giáo vở. Những lúc trò chuyện về các vấn đề trong cuộc sống, anh giúp tôi nhìn ra những điều mà tôi chưa từng chú ý đến: Tôi đã và đang làm tốt vai trò của một người thầy lẫn tư cách của một con người chân chính.

Vậy chúng ta có thể thấy điểm khác biệt nào trong hai người bạn trên? Với người bạn hay phê bình, một người mà tôi từng ngưỡng mộ sâu sắc, tôi đã học được rất nhiều từ anh, hầu hết những lời phê bình của anh dành cho tôi đều rất đúng và tôi cảm ơn anh về điều đó. Nhưng điều khiến tôi cảm thấy buồn chính là tôi không tìm thấy lời khen ngợi nào để cân bằng với những lời phê bình của anh. Và tôi cảm thấy nản lòng từ đó.

Còn bên cạnh Tim, tôi cảm thấy tự tin hơn, mạnh mẽ hơn trong từng lời nói, trong từng hành động của mình. Anh vẫn luôn nhắc nhở tôi về những điều tốt lành trong cuộc sống và về con người tôi. Dù chúng tôi bây giờ đã già hơn rất nhiều, anh vẫn là một con người như thế: luôn giúp người khác nhìn thấy những điều tốt đẹp của mình và trên hết là giúp củng cố niềm tin trong họ. 

 

 

 

Muốn trở nên mạnh mẽ, cần phải học cách buông. Bởi vì khi bạn quyết định buông, khoảnh khắc ấy, bạn chính là đã bước lên con đường hạnh phúc... Buông, chính là tự do, chính là từ nay trở đi không còn vướng mắc.

 

Trong lòng không còn nặng nề, tâm thân đạt được trạng thái yên tĩnh tự tại.

Vậy, rốt cuộc cần phải buông bỏ những thứ gì?

1. BUÔNG BỎ THỂ DIỆN

Đôi khi ta cúi đầu, là để nhìn cho rõ con đường mình bước đi. Rất nhiều người nhận thấy, bản thân mình có quá nhiều thứ, đều là những thứ không thuần khiết, không như ý, tuy nhiên lại không buông bỏ xuống được. Thể diện khiến họ không buông được, cuối cùng chết vì thể diện.

Đôi khi ta cúi đầu, là để nhìn cho rõ con đường mình bước đi.

2. BUÔNG BỎ ÁP LỰC

Mệt mỏi hay không mệt mỏi, là phụ thuộc vào cái tâm của bạn. Trong căn phòng tâm hồn, nếu không được quét sạch thì sẽ bị bụi trần bao phủ. Quét sạch bụi trần, mới có thể khiến cái tâm ảm đảm trở nên tươi sáng. Đem sự tình làm rõ, mới có thể từ giã mọi muộn phiền; đem một vài thống khổ vô vị mà ném xuống, hạnh phúc sẽ tràn ngập không gian.

3. BUÔNG BỎ QUÁ KHỨ

Buông quá khứ, lòng bạn mới có thể đón nhận niềm vui mới, mới có thể thay đổi tâm trạng của bạn. Học cách bình tĩnh đón nhận sự thật, học cách thuận theo tự nhiên, học cách thản nhiên đối mặt với mọi khó khăn, học cách nhìn cuộc sống với con mắt tích cực, học cách nhìn vào chỗ tốt của mọi sự việc trên đời.

Buông quá khứ, lòng bạn mới có thể đón nhận niềm vui mới, mới có thể thay đổi tâm trạng của bạn.

4. BUÔNG LƯỜI BIẾNG

Quyết tâm thay đổi số phận, bí quyết tuyệt vời nhất chính là đem mỗi việc bạn làm dù đơn giản bình thường cũng khiến nó trở nên thành thục. Luôn nhắc nhở bản thân mình rằng, bạn tiến về phía trước, bạn thấy vui vẻ, bạn khỏe mạnh, bạn thiện lương, nhất định bạn sẽ có một cuộc đời sáng lạn.

5. BUÔNG TỰ TI

Nếu đem "tự ti" xóa khỏi từ điển của bạn, chẳng phải mỗi người cũng có thể trở thành người vĩ đại sao? Có lẽ rằng mỗi người đều tồn tại một nội tâm mạnh mẽ. Bởi vậy, tin tưởng bản thân mình, xác định vị trí của mình, bạn mới có thể tìm thấy giá trị cuộc sống này.

6. BUÔNG TIÊU CỰC

Nếu bạn muốn trở thành một người thành công, tốt nhất chính mình hãy cố gắng bước lên, để khiến phần tích cực đánh bại tiêu cực, khiến cao thượng đánh bại hẹp hòi, khiến chân thành đánh bại giả tạo, khiến kiên cường đánh bại yếu ớt, khiến vĩ đại đánh bại bỉ ổi…

Chỉ cần bạn nguyện ý, bạn hoàn toàn có thể tự mình làm tốt mọi thứ. Không ai có thể ảnh hưởng đến kết quả của bạn, ngoại trừ bạn. Trong cuộc chiến của mình, bạn chính là tướng quân vạch đường chỉ lối!

7. BUÔNG OÁN HẬN

Oán trách chi bằng tiếp tục cố gắng! Mọi thất bại chính là bước trải đường cho thành công. Oán hận và tức giận, chỉ có thể là cản bước của thành công. Buông oán hận, tâm bình khí hòa đón nhận thất bại. Oán hận không thể nào thay đổi được thực trạng, mà tiếp tục cố gắng mới có thể mang đến hy vọng.

8. BUÔNG HẸP HÒI

Tâm khoan thì thiên địa liền khoan. Khoan dung là một mỹ đức. Khoan dung người khác, kỳ thực chính là cấp cho lòng mình một con đường thênh thang rộng mở, cũng chính là khoan dung với chính bản thân mình.

Nhận biết rõ sự tình rồi, thì không nên nhu nhược thiếu quết đoán, nhìn rõ một con đường rồi, cũng nên chỉ biết bước đi, đừng nên quay đầu lại.

9. BUÔNG HOÀI NGHI

Trong lòng còn có hoài nghi, làm việc tất khó thành. Dùng người thì không nghi, đã nghi thì không dùng người. Không nên lấy sự hoài nghi của mình để nhận định suy nghĩ của người khác. Không nên ngờ vực người khác một cách vô căn cứ, nếu không sẽ ảnh hưởng đến tình hữu nghị lâu dài.

10. BUÔNG DO DỰ

Lập tức hành động thì thành công không giới hạn! Nhận biết rõ sự tình rồi, thì không nên nhu nhược thiếu quyết đoán, nhìn rõ một con đường rồi, cũng nên chỉ biết bước đi, đừng nên quay đầu lại. Lập tức hành động, là đặc điểm chung của những người thành công.

Nếu bạn có ý tưởng gì hay, hãy lập tức hành động đi; nếu bạn gặp một cơ hội tốt, hãy lập tức nắm lấy. Lập tức hành động, thành công không giới hạn!

Không gian là có hạn, học cách buông những thứ phiền toái, chúng ta mới có thể có thêm không gian để chứa đựng những thứ tốt đẹp hơn!

 

 Truyện kể rằng một vị vua khi về già, ông muốn vẽ lại bức hoạ chân dung của mình để truyền lại cho hậu thế mai sau. Tuy nhiên về ngoại hình ông bị chột một con mắt và bị què một chân, vì không muốn hậu thế biết mình xấu xí và khiếm khuyết về ngoại hình nên ông cần một hoạ sĩ tài ba để vẽ cho đẹp.


Một vị hoạ sĩ nổi tiếng đương thời họa cho ông thành một người dũng mãnh nhưng mắt bị chột và chân bị què, nhà vua bực tức ra lệnh chém đầu.

Một hoạ sĩ khác họa ra bức chân dung vị vua mắt không còn chột và chân không còn què, ông liền ra lệnh chém vì tội khi quân.

Bao nhiêu hoạ sĩ nổi tiếng cả nước không ai dám vẽ cho nhà vua nữa vì sợ số phận mình cũng tương tự.

Một anh hoạ sĩ trẻ không mấy tiếng tăm xung phong vẽ cho nhà vua, văn võ bá quan đều nghĩ anh này sẽ chết chắc, tuy nhiên sau khi đưa bức hoạ ra nhà vua khen thưởng vàng bạc châu báu và gả cô công chúa xinh đẹp cho anh hoạ sĩ trẻ này.

Hoá ra anh vẽ nhà vua rất chân thực, thành một vị vua ngồi trên lưng ngựa, giương cung lớn lên bầu trời nhắm bắn, con mắt bị chột đang nheo lại và được che khuất bởi tay nắm mũi tên, chân bị què thì khuất sau lưng ngựa, con ngựa cũng cất vó lên như bay trông rất oai phong và dũng mãnh.

Bài học: Trên đời ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu, người biết đối nhân xử thế là người chân thành tôn vinh những điểm mạnh và dấu đi điểm yếu người khác.




Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.