Cuộc sống không phải là
những kế hoạch trên giấy, những con số, những chỉ tiêu vô hồn và cô độc. Sống
là động. Cuộc sống là mạng lưới những thứ dây mơ rễ má liên quan đến nhau.
Bạn đã bao giờ ăn sữa
chua?
- Ê, vỏ hộp sữa chua, mục
đích cuộc đời cậu là gì?
- Người ta làm ra tớ để
đựng sữa chua, giúp cho việc bảo quản, vận chuyển, sử dụng được dễ dàng và thuận
tiện… Vậy thôi mà!
***
Một vỏ hộp sữa chua bình thường: Bằng nhựa, màu trắng, những đường sọc dọc thân hộp, nắp đậy bằng giấy thiếc và… hạn sử dụng in dưới đáy hộp! Hoàn toàn và 100% bình thường như ti tỉ vỏ hộp sữa chua khác, nghĩa là khi người ta ăn xong, thì coi như nó đã làm tốt mục đích cuộc đời. Alê hấp, vào sọt rác chờ tái chế, hoặc một đi không trở lại.
Một vỏ hộp sữa chua bình thường: Bằng nhựa, màu trắng, những đường sọc dọc thân hộp, nắp đậy bằng giấy thiếc và… hạn sử dụng in dưới đáy hộp! Hoàn toàn và 100% bình thường như ti tỉ vỏ hộp sữa chua khác, nghĩa là khi người ta ăn xong, thì coi như nó đã làm tốt mục đích cuộc đời. Alê hấp, vào sọt rác chờ tái chế, hoặc một đi không trở lại.
Nhưng nhiều vỏ hộp sữa
chua không đi theo quỹ đạo ấy.
Vỏ hộp vào tay cụ già,
được cụ tỉ mẩn bỏ vào từng chiếc khuy bung ra từ những quần áo cũ, chờ “ngày
nào đấy” sẽ cần.
Gặp anh họa sĩ bình dân,
anh dùng đựng những màu vẽ rực rỡ kỳ công pha trộn.
Vào tay tụi con nít,
chúng hớn hở có thứ “đồ hàng” mới. Thêm một đoạn dây dù, nó thành cái điện thoại
hết ý, để mỗi đứa một… góc nhà, thì thào với nhau.
Nếu vào tay cô nàng lãng
mạn, nó có thể được giữ, chẳng để làm gì, nhưng là kỷ niệm cho dịp vu vơ nào
đó: lần đầu tiên ăn cùng bạn ý, một buổi hứng chí bùng học đi chơi,…
Lại có cái vỏ hộp tôi từng
chứng kiến: “Up” một cái – vào ngay giữa chiếc bánh sinh nhật to tướng và cầu kỳ,
chỉ vì chủ nhân thích chí nhận ra: Ngày hết hạn của nó chính là hôm nay – sinh
nhật mình đây!
***
Trước khi những vỏ hộp sữa
chua có thể đi theo một quỹ đạo riêng, thì nó cũng giống tất thảy những vỏ hộp
sữa chua khác. Bằng nhựa, màu trắng. Đựng sữa chua.
Nó sao có thể biết được
rằng một ngày nào đó nó sẽ là hộp cất khuy, chứa màu vẽ, làm “alô”, trở thành đồ
kỷ niệm và chễm chệ ngự trên chiếc bánh gatô?
Tôi sinh ra để sống
trong cuộc đời. Và trước khi là phi thường, tôi hãy cứ bình thường trước cái
đã! Hãy cứ làm những gì mà người bình thường, trong điều kiện có thể thì đều
làm như vậy. Thay vì ngồi nghĩ ngợi và đoán mò về những cái mình không nhìn thấy,
hãy leo cao hơn để nhìn cho rõ. Nếu không, hãy tìm một cái ống nhòm. (Và nếu lười
nữa thì nhấc điện thoại lên để hỏi!)
***
Cuộc sống không phải là
những kế hoạch trên giấy, những con số, những chỉ tiêu vô hồn và cô độc. Sống
là động. Cuộc sống là mạng lưới những thứ dây mơ rễ má liên quan đến nhau.
Đơn giản như vỏ hộp dùng
để đựng sữa chua, mục đích của cuộc đời đơn giản là: “Tôi sinh ra trong đời để
sống”.
Đăng nhận xét