Rồi chẳng mấy chốc, thùng gạo cạn đáy, chú chuột mới ngỡ ngàng nhận ra, với thân hình béo ị bây giờ thì có trèo cả đời cũng không thoát ra nổi.
Bài học: Cuộc sống tưởng như bằng phẳng, dễ dàng có thể mài mòn ý chí, khiến chúng ta mất cảnh giác trước mọi nguy hiểm ở khắp mọi nơi.
Bài học: Thứ mà bạn tưởng là tốt nhất chưa chắc đã có giá trị với người khác.
Người thứ nhất quay sang lịch sự nói: "Cô xinh đẹp thật đấy".
Người thứ hai thản nhiên gật đầu và đáp lại: "Xin lỗi tôi lại không khen cô như vậy được rồi".
Người thứ nhất mỉm cười: "Không sao, chỉ cần nói dối một câu giống tôi là được mà"
Bài học: Cho đi cái gì sẽ nhận lại thứ đó.
4. Một bác sĩ thực hiện phẫu thuật cho một bệnh nhân ung thư. Sau khi gây mê, bác sĩ lại đột nhiên nhận ra mình không thể giải quyết nó được nên lặng lẽ khâu lại. Bệnh nhân đó đến từ nơi vùng sâu vùng xa, không hiểu hết lời bác sĩ nói, cứ tưởng mình đã được chữa khỏi bệnh nên yên tâm xuất viện.
Một năm sau, bệnh nhân quay trở lại tái khám nhưng tế bào K đã biến mất hoàn toàn.
Bài học: Một thái độ lạc quan là cuộc phẫu thuật tốt nhất.
Anh ngước lên nhìn, nhận ra cô đúng kiểu mình thích và trả lời: "Đúng là tôi đây, mời cô ngồi"
Mãi nhiều năm sau khi đã kết hôn, anh thú nhận với vợ: "Thật ra anh chẳng phải người em xem mắt"
Người vợ cười: "Thật ra cũng chẳng có buổi xem mắt nào cả anh ạ"
Bài học: Cơ hội đến thì phải nắm bắt bằng mọi cách.
Và kết quả, cô gái đó thuận lợi được 90% mọi người bình chọn.
Bài học: Muốn thuyết phục người khác, không cần phải chọn cách tỏ ra vượt trội hơn.
Bài học: Những thứ không thể thay đổi, sửa chữa thì từ bỏ càng sớm càng tốt.
Con thứ nhất nói: "Cậu sống trong chuồng được ăn được uống, hầu hạ tận nơi thích thật"
Con còn lại cho rằng: "Tự do rong ruổi ngoài rừng hoang mới thích chứ"
Thế là chúng quyết định tráo đổi với nhau. Sau 1 tuần đầu tiên, cả hai cảm thấy rất mỹ mãn hạnh phúc. Nhưng chỉ 1 tháng sau, cả 2 con hổ đều chết. Một con chết đói, một con chết vì u sầu.
Bài học: Tận hưởng những gì đang có chứ đừng nhìn vào cuộc sống của người khác.
9. Có một đoàn người bị lạc trên sa mạc, ai cũng mang vác nặng nề, tâm trạng mệt mỏi và suy sụp. Chỉ có 1 người duy nhất đi lại nhẹ nhàng, vui cười thích thú.
Những người khác hỏi: "Tại sao anh lại thoải mái như vậy?"
Anh ta trả lời: "Bởi vì tôi có ít thứ nhất"
Bài học: Không phải lúc nào nghèo cũng là khổ, mà sung túc là sướng.
Thanh sắt hỏi một cách kỳ lạ: "Tại sao tôi khỏe hơn cậu, to lớn hơn cậu nhưng vẫn không thể mở khóa ra?"
Chìa khóa trả lời: "Tôi không phải hoàn mỹ nhất, nhưng tôi là phù hợp nhất".
Bài học: Thứ giá trị nhất chưa chắc đã là thứ phù hợp nhất, ngược lại, thứ phù hợp nhất mới là thứ có giá trị nhất.
Đăng nhận xét